“Ngày dẫu nắng chói chang, đằng tây ánh trăng vẫn dịu dàng sáng;
Đêm dẫu mơ màng tịch mịch, ánh dương vẫn rạng rỡ đằng đông.
Lòng người vô minh nên cứ hoài ngóng trăng quên trời, ngóng trời bỏ rơi trăng, nào ngờ nhật nguyệt vẫn hằng lặng lẽ thuỷ chung soi chiếu!
Người không tỏ ta, ta không tỏ người, bỏ Ta bỏ Người, tâm tự tỏ!
Bạn có thấy ánh trăng thu vàng trên nền trời xanh mây trắng kia không?
Buông hết đi, hãy để cõi lòng bình yên cùng tôi ngắm ánh trăng trưa!”
- P.H.Nam
Tags