Xuân Hai Quê
“Xuân nay đón không kịp
Bởi vướng ngọn gió đông
Vội vài dòng cánh thiệp
Giấu hờ cạnh rừng thông
Đếm nắng hồng đo lối
Hẹn mùa sau tìm về
Hạ xin làm đọt chổi
Quét lá vàng thu mê;
Phố bộn bề khách lại
Nhà chộn rộn chủ trông
Sáng xum vầy quên ngại
Tối bên phòng mênh mông
Thắp nến lòng đếm nỗi
Dẫu cố quận liền kề
Ngặt gió đời cứ thổi
Tạm năm này… hai quê!”
– Phạm Hoài Nam
